Nhắc lại nguyên tắc tối đạt hoá lợi nhuận trong độc quyền là hãng sẽ sản xuất tại điểm MR = MC thay vì tại p = MC như trong thị trường cạnh tranh. Điều đó đã giúp độc quyền có thể bán được với mức giá cao hơn và mức sản lượng thấp hơn thị trường cạnh tranh để thu lợi nhuận siêu ngạch.
Như đã thấy, khi không có điếu tiết của nhà nước, hãng độc quyền sẽ quyết định sản xuất tại mức sản lượng Qj và bán ởgiá Pi thu lợi nhuận siêu ngạch là diện tích hình chữ nhật tô đậm. Rõ ràng, theo điều kiện biên về tính hiệu quả thì mức sản lượng này chưa hiệu quả. Lý do là tại Qi, MB > MC.
Để thấy tại sao, cần nhắc lại rằng đường cầu thể hiện mức giá tôi đạt mà người tiêu dùng sẵn sàng trả cho một đơn vị hàng hoá cung cấp thêm. Nói cách khác, đó là 80″ tiền tối đạt mà họ sẵn sàng trả cho thêm một đơn vị hàng hoá mà không cảm thấy bị thiệt. Theo định nghĩa về lợi ích biên, đó cũng chính là MB mà việc tiêu dùng hàng hoá đã tạo ra. Vì thế, đường cầu chính là đường lợi ích biên xã hội (MSB). Vậy, điểm sản xuất hiệu quả phải là Qo, tại đó MB = MC. Đây cũng chính là mức sản lượng sẽ được sản xuất nếu thị trường này là cạnh tranh hoàn hảo.
Vậy, sản xuất tại Qj đã khiến xã hội bị tổn thất một mức lợi ích ròng là tam giác ABC. Người ta còn gọi diện tích này là Mất trắng hay tổn thất vô ích do độc quyền (Hãy thử áp dụng các điều kiện hiệu quả Pareto để chứng minh rằng độc quyền không hiệu quả).