Vấn đề đặt ra là cách sản xuất như ở z0 đã hiệu quả hay chưa? Hay nói cách khác, có thể tăng sản lượng X mà không phải giảm sản lượng Y hay không?
Trong Hình 1A.2 có thể thấy, chừng nào các đường đẳng lượng của X còn có điểm chung với đường Y0 thì chừng đó, sản lượng của ngành Y còn không bị ảnh hưởng. Trong khi đó, đường đẳng lượng của X càng được dịch lên cao thì sản lượng của ngành X càng được cải thiện. Điều này sẽ dừng lại Cách phân bổ đầu vào ở Zj có đặc điểm là không thể tăng sản lượng của một trong hai ngành này mà không phải giảm sản lượng của ngành kia. Vì thế, phương án sản xuất tại Zj đã đạt hiệu quả sản xuất.
Như vậy, chỉ cần phân bổ lại các nguồn lực của nền kinh tế theo cách chuyển một phần L từ ngành X sang ngành Y và ngược lại, chuyển một phần K từ ngành Y sang ngành X là chúng ta đã tăng được sản lượng của ngành X mà không phải giảm sản lượng của ngành Y. Lưu ý rằng Zi không phải là điểm sản xuất hiệu quả duy nhất được cải thiện từ điểm Z0
Trong Hình 1A.2 có thể thấy, chừng nào các đường đẳng lượng của X còn có điểm chung với đường Y0 thì chừng đó, sản lượng của ngành Y còn không bị ảnh hưởng. Trong khi đó, đường đẳng lượng của X càng được dịch lên cao thì sản lượng của ngành X càng được cải thiện. Điều này sẽ dừng lại Cách phân bổ đầu vào ở Zj có đặc điểm là không thể tăng sản lượng của một trong hai ngành này mà không phải giảm sản lượng của ngành kia. Vì thế, phương án sản xuất tại Zj đã đạt hiệu quả sản xuất.
Như vậy, chỉ cần phân bổ lại các nguồn lực của nền kinh tế theo cách chuyển một phần L từ ngành X sang ngành Y và ngược lại, chuyển một phần K từ ngành Y sang ngành X là chúng ta đã tăng được sản lượng của ngành X mà không phải giảm sản lượng của ngành Y. Lưu ý rằng Zi không phải là điểm sản xuất hiệu quả duy nhất được cải thiện từ điểm Z0
Nếu giữ nguyên sản lượng Xo và ta di chuyển đường đẳng lượng của Y theo hưởng tây nam cho đến khi nó tiếp xúc với đường Xo như tại điểm Zj trong Hình 1A.3 thì sản lượng Y đã tăng mà không làm giảm sản lượng X. Do vậy, Zj cũng là một điểm hiệu quả sản xuất. Tương tự, nếu đồng thời di chuyển các đường thẳng lượng của X và Y theo hướng ngược chiều nhau cho đến khi chúng tiếp xúc với nhau như tại điểm zk trong Hình 1A.3 thì đây cũng là một điểm hiệu quả sản xuất khác. Như vậy, từ một điểm sản xuất chưa hiệu quả có thể tạo thành vô số các điểm sản xuất hiệu quả khác nhau chỉ bằng cách phân bổ lại các đầu vào cho hợp lý giữa các ngành sản xuất. Tất cả các điểm sản xuất hiểu quả đó đều có chung một đặc điểm là tại đó, các đường đẳng lượng tiếp xúc với nhau, tức là độ dốc của chúng bằng nhau.
Nhắc lại kiến thức Kinh tế học Vi mô rằng, độ dốc của các đường đẳng lượng cho biết tỉ suất thay thế kỹ thuật biên của lao động cho vốn của mỗi loại hàng hoá, hay lượng vốn mà mỗi đơn vị lao động vó thể thay thế được mà không làm thay đổi sản lượng đầu ra. Vì vậy, điều kiện để một phương án sản xuất đạt hiệu quả là tỉ suất thay thế kỹ thuật biên giữa hai loại đầu vào bất kỳ phải như nhau đối với tất cả các hàng hoá.