Định lý cơ bản của Kinh tế học Phúc lợi

Nguyên tắc biên về hiệu quả thực chất là một cách phát biểu khác đi của tiêu chuẩn hiệu quả Pareto và được áp dụng rất rộng rãi trong phân tích các quyết định về chính sách công. Đó cũng là cơ sở để cân nhắc các quyết định đầu tư. Trong suốt các chương sau của cuốn sách này, nó cũng được dùng như một nguyên tắc chủ đạo để đánh giá tính hiệu quả trong hoạt động của chính phủ.
Định lý cơ bản của Kinh tế học Phúc lợi
Nội dung Định lý cơ bản của Kỉnh tế học Phúc lợi
Định lý cơ bản của Kinh tế học Phúc lợi phát biểu rằng :
Chừng nào nền kinh tế còn là cạnh tranh hoàn hảo, tức là những người sản xuất và tiêu dùng còn chấp nhận giá thi chừng đó, trong những điều kiện nhất định (sẽ được bàn đến sau), nền kinh tế sẽ tất yếu chuyển tới một cách phân bổ nguồn lực đạt hiệu quả Pareto.
Như vậy, nền kinh tế cạnh tranh sẽ “tự động” phân bổ các nguồn lực một cách hiệu quả nhất mà không cần .bất kể một sự định hướng tập trung hoá nào. Để thấy được tại sao Định lý này lại đúng, cần nhớ rằng, khi nền kinh tế cạnh tranh hoàn hảo thì mọi cá nhân đều đứng trước những mức giá như nhau và họ không có khả năng thay đổi giá cả thị trường.

Kinh tế học Phúc lợi

Nhắc lại từ kiến thức Kinh tế Vi mô rằng, tất cả các hãng sản xuất đều chọn phương án sản xuất có tổng chi phí nhỏ nhất bằng cách để đường đẳng lượng của họ tiếp xúc với đường đẳng phí. Khi đó, độ dốc của các, đường đẳng lượng (MRTSLK) sẽ bằng độ dốc đường đẳng phí (PL/PK, với PL và PK lần lượt là giá lao động và giá vốn). Vì Pj và PK không đổi nên hiển nhiên MRTSXLK = MRTSyLK, = PL/PK, hay điều kiện hiệu quả sản xuất được thoả mãn.
Tương tự, tất cả các cá nhân đều tối đạt hoá lợi ích tiêu dùng bằng cách để đường bàng quan tiếp xúc với đường ngân sách, hay để độ dốc đường bàng quan (MRSxy) bằng độ dốc đường ngân sách (PX/PY, với Px và Py lần lượt là giá lương thực và quần áo). Vì px, Py không đổi nên MRSAXy = MRSnXy =5 Px /Py hay điều kiện hiệu quả phân phối được thoả mãn.
Mặt khác, cũng vì cạnh tranh hoàn hảo nên các hăng tối đạt hoá lợi nhuận sẽ sản xuất tại điểm chi phí biên bằng giá, tức là MCx = px và MCy = Py. Thay kết quả này vào điều kiện thứ 3 ở trên sẽ thấy;
MRSAxy = MRSBXY = PX/PY = MCX/MCY = MRTXY
Hay điều kiện hỗn hợp được thoả mãn.
Như vậy, chừng nào các cá nhân còn theo đuổi động cơ tối đạt hoá lợi ích thì kết quả phân bổ nguồn lực sẽ đạt hiệu quả. Hiệu quả Pareto đòi hỏi tỉ số giá giữa các hàng hoá phải đúng bằng tỉ suất chi phí biên giữa chúng và thị trường cạnh tranh sẽ đảm bảo điều đó. Lưu ý rằng, Định lý cơ bản của Kinh tế học Phúc lợi này về cơ bản chính là luận điểm bàn tay vô hình của Adam Smith.


 
;