Hiệu quả hỗn hợp sản xuất – phân phối

Khi cả đầu vào và các sản phẩm đầu ra đều được phân bổ theo cách không thể làm cho bất kể ai đó được lợi hơn mà không phải làm thiệt hại cho người khác thì đạt được phân bổ nguồn lực tối ưu Pareto. Khi đạt đến tình trạng tối ưu Pareto thì không thể tạo thêm bất kỳ một lợi ích ròng nào bằng cách phân bổ lại việc sử dụng các đầu vào giữa các ngành sản xuất hay trao đổi các đầu ra giữa những người tiêu dùng.
Dễ dàng có thể tìm ra điều kiện để đạt hiệu quả hỗn hợp qua một ví dụ đơn giản bằng số. Giả sử có nghĩa là nền kinh tế đã đạt hiệu quả phân phối này, người tiêu dùng sẵn thực lấy 1 đơn vị quần áo. Tức là nguồn lực mà nền sử dụng nền sản xuất ra 1 đơn vị lương thực tương đương với nguồn lực cần thiết để sản xuất 5 đơn vị quần áo. Như vậy, nếu giảm bớt tiêu dùng lương thực của A hoặc B đi 1 đơn vị và dùng các đầu vào trước dây cần để sản xuất ra đơn vị lương thực ấy chuyển sang sản xuất quần áo thì sẽ tạo ra được 5 đơn vị quần áo. Tuy nhiên, cá nhân bị giảm bớt tiêu dùng lương thực chỉ đòi hỏi được bù lại bằng 1 đơn vị quần áo mà thôi. Do đó, 4 đơn vị quần áo còn thừa sẽ cải thiện được lợi ích cho bất kỳ cá nhân nào được nhận chúng mà không phải làm giảm lợi ích của cá nhân khác.

Hiệu quả hỗn hợp sản xuất

Chừng nào tỉ suất chuyển đổi biện giữa lương thực và quần áo còn chưa bằng tỉ suất thay thế biên giữa chúng thì ngay cả khi các đầu ra đã được phân phôi hiệu quả rồi, tồi ưu Pareto vẫn chưa đạt được. Vì vậy, hiệu quả hỗn hợp sản xuất – phân phối, hay tối ưu Pareto sẽ đại được khi lãi suất chuyển đổi biên giữa hai hàng hoá bất kỳ đúng bằng tỉ suất thay thế biên giữa chúng của tất cả các cá nhân:
MRTxy= MRSaxy= MRSBXY
Hình 1A.5 mô tả điều kiện hiệu quả hỗn hợp này. Điểm R trong hộp Edgevvorth phân phối 0X*0Y* là điểm mà tại đó, độ dốc ĐBQ (MRS) của cả hai cá nhân đúng bằng độ dốc của đường KNSX (MRT) tại điểm 0 (tiếp tuyên giữa hai ĐBQ song song với tiếp tuyến của đường KNSX tại O). Đó chính là điểm tối ưu Pareto.
Tại điểm này, nền kinh tế sản xuất X đơn vị lương thực, Y đơn vị quần áo, đồng thời phân phối cho cá nhân Am là X*A đơn vị lương thực và Y*A đơn vị quần áo. Phần còn lại dành cho cá nhân B. Với mỗi điểm tren đường KNSX sẽ vẽ được một hộp Edgeworth phân phối và trong hộp đó sẽ tìm được ít nhất một điểm như R. Từ các đẳng thức (1A.1), (1A.2) và (1A.3) có thể kết luận rằng, để một nền kinh tế đạt hiệu quả Pareto toàn diện, trong cả lĩnh vực sản xuất, phân phối và hỗn hợp, cần có ba điều kiện như sau:
• Điều kiện hiệu quả sản xuất: MRTSXLK = MRTSYLK.
• Điều kiện hiệu quả phân phối: MRSAXY = MRSBXY.
• Điều kiện hiệu quả hỗn hợp: MRTXy= MRSAXY = MRSBXY.



Từ khóa tìm kiếm nhiều: kinh te nha nuoc
 
;